Đều là những bậc phong lưu, tài hoa trong lịch sử nhưng so với sự kiêu ngạo của Lý Bạch, sự thâm trầm của Đỗ Phủ, thì cuộc sống của Vương Duy lại tự do tự tại.
Sớm nổi danh thiên hạ nhưng cuộc đời nhiều sóng gió nên ông chợt nhận ra ý nghĩa thật sự cuộc đời. Nhân sinh chính là một phần độ lượng, một phần minh bạch. Tâm không loạn, không lụy tình, không sợ tương lai, không hoài niệm quá khứ… mới có thể thong dong giữa sóng gió cuộc đời.